SlideShare a Scribd company logo
1 of 8
Thư gửi Mẹ! -Trương Thị Nguyệt 
Mẹ kính yêu của con! 
Nếu giờ này mẹ biết con gái mẹ còn thức, chắc mẹ lo cho con 
lắm và con biết mẹ sẽ mắng: “Mấy giờ rồi không đi ngủ, con 
phải biết quý trọng sức khỏe của mình chứ” mẹ nhỉ? Ngay lúc 
này đây sao con thấy nhớ những câu mắng của mẹ, có khi nào 
mẹ mắng mà con không hờn dỗi đâu, tính ngang bướng của 
những đưa trẻ như con chắc làm những ông bố bà mẹ phiền 
lòng lắm, còn bây giờ hạnh phúc đang tràn về trong con khi 
nhớ về mẹ, nhớ vòng tay mẹ hằng đêm, nhớ những lời mẹ 
dạy. Lúc đó con chưa biết rằng mẹ đang bảo vệ con, che trở 
con và dạy dỗ con trưởng thành. Con gái mẹ lúc nào cũng vô 
tư, lúc nào cũng nói “mẹ yên tâm, đừng quá lo lắng khi con xa 
nhà”, nó cứ xa mẹ là sẽ khóc nhưng nó chưa bao giờ viết thư 
cho mẹ như thế này, mẹ nhỉ? Mong mẹ đừng lo! Hôm nay, 
con gái muốn tâm sự qua lá thư đầu tiên con viết gửi mẹ về 
tình yêu đặc biệt của con, về nơi mà lần đầu tiên con đặt chân 
đến và gặp được tình yêu đặc biệt đó, mẹ nhé!
Vài ngày trước, con có cơ hội được tham gia đoàn hành trình 
về nguồn, về thăm các địa chỉ đỏ của miền Trung yêu dấu để 
dâng hoa, thắp hương tưởng nhớ, tri ân các anh hùng liệt sỹ đã 
hy sinh anh dũng trong cuộc kháng chiến bảo vệ, thống nhất 
đất nước. Con thán phục vô cùng mẹ ạ! Các anh chị ấy bằng 
tuổi con bây giờ, thậm chí ít hơn con một vài tuổi nhưng các 
anh, các chị đã xa mẹ, xa gia đình, xa quê hương, “xếp bút 
nghiên” lên đường chiến đấu tại một trong những chiến 
trường ác liệt nhất những năm chống Mỹ cứu nước. Con nghĩ 
các anh, các chị cũng sợ lắm, nhưng nỗi sợ đó không thắng
được lòng căm thù quân giặc và lòng quyết tâm đòi lại độc lập 
tự do và thống nhất đất nước phải không mẹ? 
Ngày đầu tiên, anh em trong đoàn được đến với Thành cổ 
Quảng Trị, nơi diễn ra cuộc chiến được xem là ác liệt bậc nhất 
trong chiến tranh Việt Nam.81 ngày đêm đã cướp đi mạng 
sống của hàng vạn người dân trên mảnh đất linh thiêng, kiên 
cường này. Con cũng chỉ biết đến nơi đây qua những trang sử 
cô giáo dạy, qua những thước phim tư liệu mà con với mẹ đã 
xem… nhưng con không diễn tả được cảm giác của con khi 
đặt chân đến mảnh đất này mẹ ạ! Trên con đường rẽ vào 
Thành cổ vẫn còn lại một góc của ngôi trường Bồ Đề bom 
đánh ngày ấy khi cô trò còn đang trong giờ học, đó là di tích 
lịch sử đầu tiên con nhìn thấy, xe đã đi qua nhưng con vẫn cố 
quay đầu nhìn ngắm lại hay đúng hơn là con đang cố tìm hình 
ảnh các em nhỏ vô tội đang nô đùa trên sân trường hay đang ê 
a đọc những bài thơ về quê hương đất nước mình… thì lũ giặc 
ác kia đã cướp đi tất cả ước mơ của các em rồi mẹ ạ. Xe đã 
dừng lại, con cũng tạm giữ lại những cảm xúc ấy để vào 
Thành cổ, nơi mà con tò mò và háo hức. 
Cỏ xanh non, trời cũng xanh và cao, gió mát lành là những gì 
con thấy và cảm nhận được khi bước vào đây. Và mẹ ạ, với 
tính vô tư, hồn nhiên của con gái mẹ thì chắc chắn con sẽ 
nhắm mắt lại vài giây để nghe tiếng gió, để cảm nhận hương 
thơm của cỏ non và một làn gió trong lành đã nhẹ nhàng chạm 
vào má và vuốt làn tóc con đấy… Đây rồi, con giật mình mở 
mắt và con đã nhìn thấy “Cây thiên mệnh” rồi mẹ ạ. Con chưa 
kể với mẹ nhỉ, cả đoàn con trên đường đi đã cùng học hát bài 
“Cây Thiên mệnh trong Thành cổ Quảng Trị” mẹ nhé – đó là 
bài hát rất hay của chú Viện trưởng. Bài này khó hát lắm mẹ 
ạ! Nhưng con không mất nhiều thời gian để học thuộc cả lời
và nhạc, con đã cùng các anh chị trong đoàn hát trước Đài 
tưởng niệm với tấm lòng thành kính, và con sẽ hát cho mẹ 
nghe khi nào về thăm nhà mẹ nhé! Lời bài hát cho con như 
được sống lại những ngày lịch sử hào hùng, những ngày bom 
đạn đó để chứng kiến toàn cảnh đau thương trên mảnh đất 
thiêng liêng, anh dũng này. 
Thương lắm mẹ ơi, các anh ra đi khi hầu hết ở tuổi đời chỉ 18 
đôi mươi, máu xương anh đã thấm vào từng tấc đất, cành cây, 
ngọn cỏ. Đặt chân lên đài tưởng niệm chính là “nấm mồ 
chung” của các chiến sỹ mà chân con run run, con sợ những 
bước chân sẽ làm đau, đánh thức giấc ngủ yên bình các anh. 
“Cây thiên mệnh” là hình ảnh khiến con tò mò suốt cả chặng 
đường đến đây, tại sao lại là cây thiên mệnh mẹ nhỉ? Đến đây 
thì con đã tìm thấy câu trả lời của riêng con. Cây Thiên mệnh 
giống như một nén hương thắp chung cho tất cả những chiến 
sỹ đã hy sinh để bảo vệ Thành cổ, trên nén hương ấy có 3 bát 
cơm để các anh luôn được sống với tình cha, lòng mẹ. Cây 
Thiên mệnh chính là nơi hòa hợp giữa Đất - Trời, Âm – 
Dương … Là nhịp cầu nối gần nhất giữa nhân dân với các 
Anh. Con thấy như nghẹt thở khi nghe những bức thư các anh, 
các chị viết mà chưa kịp gửi về. Nơi đâu cũng để lại nỗi xót 
xa mẹ ạ, Cha, mẹ, vợ con và cả Đất nước thương nhớ các 
Anh! 
“Mẹ ơi”, đó là tiếng gọi, tiếng kêu mỗi khi con đau, khi con 
cần có sự trở che của mẹ. Các anh, các chị ngày ấy kêu nhưng 
mẹ không nghe thấy, muốn vòng tay mẹ ôm con vỗ về mà 
không được, thèm được gọi “mẹ ơi” nhưng chỉ có thể qua 
những lá thư nếu may mắn đến được tay mẹ. 
“Toàn thể gia đình kính thương! Con viết mấy dòng cuối cùng
phòng khi đi nghiên cứu bí mật trong lòng đất…Xin mẹ đừng 
buồn để sống đến ngày tin mừng chiến thắng. Con đi, mẹ ở lại 
trăm tuổi bạc đầu, coi như lúc nào con cũng ở bên mẹ. Mẹ 
đừng buồn, coi như con đã sống trọn đời cho Tổ quốc mai 
sau”. Và lời dặn với vợ mới cưới 6 ngày rằng “Ngày thống 
nhất, em hãy vào Nam tìm anh… Nếu tính xuôi theo dòng 
nước thì mộ anh ở cuối làng” Đây là dòng những dòng thư 
của liệt sĩ Lê Văn Huỳnh – anh sinh viên Đại học Bách Khoa 
Hà Nội như có điềm báo trước đã viết vội 1 lá thư với nhiều 
tâm tư cho mẹ già, cho vợ mới cưới, cho toàn thể gia đình 
nhưng khi đất nước thống nhất rồi, Bắc Nam xum họp rồi, 
nhiều đồng đội trở về rồi nhưng anh còn nằm lại nơi đây thì 
gia đình anh mới được đọc. Các anh hy sinh để lại biết bao 
tâm tư, tình cảm, hoài bão trong những lá thư này. Có lẽ đó 
mới chỉ là 1 trong hàng vạn lá thư đã viết trước trận đánh cuối 
cùng mà chưa kịp gửi. Lá thư của anh Lê Văn Huỳnh được 
tìm thấy cùng phần mộ không chỉ là lá thư gửi về cho gia đình 
nữa mà còn là lá thư gửi tới những người đang sống hôm nay 
và thế hệ mai sau về ý chí của người lính cách mạng mẹ ạ. 
Mẹ còn nhớ không? Hôm mà con gọi điện về và nhắc đi nhắc 
lại câu “Mẹ ơi, mẹ ơi”. Mẹ nghĩ điện thoại hình như có vấn đề 
nhưng không phải…Con tham gia đoàn hành trình chỉ vài 
ngày, nhưng mẹ đã gọi cho con không biết bao nhiêu lần để 
biết con đang ở đâu rồi, con có khỏe không, vào trong đó có 
chịu được cái nắng chang chang của Miền Trung hay không vì 
mẹ kể rằng gió Lào khó chịu lắm, con lại hay bị cảm nếu thay 
đổi thời tiết nữa… Vậy mà con lại cho rằng mẹ nhiều chuyện 
quá. Sau đó 2 ngày con được đặt chân đến Ngã 3 Đồng Lộc – 
ngã 3 huyền thoại anh hùng, nơi gắn liền với câu chuyện hào 
hùng về sự hy sinh của 10 cô gái thanh niên xung phong được 
giao nhiệm vụ san lấp hố bom và sửa đường thông xe sau đợt 
thả bom của máy bay địch, ngay sau khi đọc lá thư của chị
Tần gửi mẹ “Mẹ ơi, thời gian này địch đánh phá ác liệt nhưng 
chúng con vẫn tập được nhiều bài hát mới…Mẹ! mới về thăm 
mẹ đó mà sao con thấy nhớ mẹ quá! Con mong mẹ giữ sức 
khỏe và đừng lo cho con nhiều”, con thấy sống mũi cay cay, 
con thương các anh, các chị, con muốn giúp các anh, các chị 
gọi thật to 2 tiếng “mẹ ơi” … con muốn bật khóc vì hạnh phúc 
khi biết có mẹ đang ở bên. 
Thế còn những người mẹ? Con nghĩ và thấy nhói lòng, đất 
nước Việt Nam có biết bao người mẹ ngày qua ngày mong 
mỏi, đón đợi các con trở về. Con chợt nhớ đến bài hát Đất 
nước mà ở nhà Bố vẫn thường nghe có câu “Ba lần tiễn con 
đi, ba lần khóc thầm lặng lẽ…” có người mẹ nào lại chẳng bùi 
ngùi khi tiễn con mình ra trận, lại sung sướng vì điều đó? 
Nhưng rồi, lại không có một người mẹ Việt Nam nào ngăn 
bước con mình ra chiến trường khi người con khoác ba lô lên 
đường. Càng tự hào về người lính can đảm thì càng xót xa khi 
nghĩ về những Người mẹ anh hùng trung hậu, bất khuất, đảm 
đang. 
Mẹ ơi, con lớn lên khi đất nước không còn chiến tranh, con 
chỉ được nghe qua những câu chuyện kể và hôm nay con mới 
thật sự thấy tự hào, yêu quê hương, đất nước mình hơn mẹ ạ! 
Bom đạn có thể giết chết con người nhưng không thể tiêu diệt 
ý trí của những anh hùng. Con yêu những mảnh đất tuy nghèo 
nhưng kiên cường, con yêu những người lính anh dũng, gan 
dạ, con yêu những Người mẹ đã trở thành biểu tượng của Đất 
nước – Nhân dân, con yêu những người vợ thủy chung, con 
kính trọng những hy sinh cho độc lập dân tộc hôm nay, con 
yêu nhưng ngọn cỏ, lùm cây đang che mát cho các anh, các 
chị đang nằm đó... Mẹ cũng đừng lo lắng cho công việc của 
con Mẹ nhé! Mẹ nói con có một môi trường làm việc tốt là
điều mẹ mong mỏi nhất.Vậy thì mẹ đã có thể yên tâm, công 
việc của con rất tốt, con có những người đồng nghiệp luôn 
bên cạnh giúp đỡ con. Về nhà rồi nhưng hình ảnh 1 góc 
trường học còn lại ở Thị xã Quảng Trị khiến con luôn nghĩ 
đến những em nhỏ đang điều trị tại Viện, đang dở dang với 
giấc mơ trường học của trẻ thơ. Con cần cố gắng đóng góp 
nhiều hơn nữa mẹ à, vì những người bệnh cần có anh em 
chúng con, ý nghĩ đó đó khiến con gái mẹ hạnh phúc và càng 
quyết tâm hơn. Con mong mẹ sẽ ủng hộ và động viên con trên 
con đường con đã chọn. 
Chuyện còn nhiều mẹ ạ, chuyện có ở khắp nơi trên chặng 
đường 500km, con tiếc là những cuộc điện thoại của con 
không thể kể hết và kịp thời cho mẹ những cảm xúc của con 
lúc đó. Các đồng nghiệp của con cũng đã ghi lại rất nhiều 
khoảnh khắc đẹp, ý nghĩa qua những tấm hình, con đã lưu cẩn 
thận trong máy tính để có dịp cả nhà cùng xem mẹ nhé! Con 
còn muốn viết nhiều lắm, nhưng thôi mẹ ạ, con sẽ kể nhiểu 
hơn về tình yêu đặc biệt này khi về thăm nhà. Con mong mẹ 
luôn mạnh khỏe để ở bên con, dõi theo con gái mẹ, mẹ nhé! 
Con yêu mẹ nhiều lắm! 
Con gái của Mẹ! 
Trương Thị Nguyệt - Khoa vận động và tổ chức hiến máu
Thư gửi Mẹ

More Related Content

What's hot

binkoi222
binkoi222binkoi222
binkoi222binkoi
 
Thu gui Mina
Thu gui MinaThu gui Mina
Thu gui MinaPhan Book
 
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người línhTập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người línhThi đàn Việt Nam
 
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.net
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.netKể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.net
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.netThùy Linh
 
Phân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.com
Phân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.comPhân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.com
Phân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.comThế Giới Tinh Hoa
 
ĐIểm báo 20 11
ĐIểm báo 20 11ĐIểm báo 20 11
ĐIểm báo 20 11lechi55
 
Cuoc doi vui qua khong buon duoc tran nha thuy (demo)
Cuoc doi vui qua khong buon duoc   tran nha thuy (demo)Cuoc doi vui qua khong buon duoc   tran nha thuy (demo)
Cuoc doi vui qua khong buon duoc tran nha thuy (demo)Jenny Nguyen
 
Vantieuhoc.com van 9 - bep lua - bang viet
Vantieuhoc.com   van  9 - bep lua - bang vietVantieuhoc.com   van  9 - bep lua - bang viet
Vantieuhoc.com van 9 - bep lua - bang vietDân Phạm Việt
 
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.net
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.netBài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.net
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.netThùy Linh
 
Lê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em Tôi
Lê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em TôiLê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em Tôi
Lê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em TôiNguyenHoang92002
 
Một năm trong trại
Một năm trong trạiMột năm trong trại
Một năm trong trạiFPT Telecom
 
THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!
THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!
THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!Noilieuhaha
 
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chếtJenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chếtJenny Phương
 
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúcĐặng Phương Nam
 

What's hot (20)

binkoi222
binkoi222binkoi222
binkoi222
 
Thu gui Mina
Thu gui MinaThu gui Mina
Thu gui Mina
 
Bố Tôi
Bố TôiBố Tôi
Bố Tôi
 
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người línhTập truyện ngắn: Tình yêu người lính
Tập truyện ngắn: Tình yêu người lính
 
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.net
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.netKể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.net
Kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học - vanmau.net
 
Phân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.com
Phân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.comPhân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.com
Phân tích tác phẩm bếp lửa của bằng việttruonghocso.com
 
đề
đềđề
đề
 
ĐIểm báo 20 11
ĐIểm báo 20 11ĐIểm báo 20 11
ĐIểm báo 20 11
 
Cuoc doi vui qua khong buon duoc tran nha thuy (demo)
Cuoc doi vui qua khong buon duoc   tran nha thuy (demo)Cuoc doi vui qua khong buon duoc   tran nha thuy (demo)
Cuoc doi vui qua khong buon duoc tran nha thuy (demo)
 
Vantieuhoc.com van 9 - bep lua - bang viet
Vantieuhoc.com   van  9 - bep lua - bang vietVantieuhoc.com   van  9 - bep lua - bang viet
Vantieuhoc.com van 9 - bep lua - bang viet
 
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.net
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.netBài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.net
Bài viết số 2 lớp 9 (văn tự sự) - vanmau.net
 
Lê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em Tôi
Lê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em TôiLê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em Tôi
Lê Trạch Lựu Và Nhạc Phẩm Em Tôi
 
Một năm trong trại
Một năm trong trạiMột năm trong trại
Một năm trong trại
 
Ám ảnh
Ám ảnhÁm ảnh
Ám ảnh
 
Noisan
NoisanNoisan
Noisan
 
THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!
THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!
THƠ NHÃ MY VÀ CÁC BẠN BLOG Y!
 
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chếtJenny phương ngày mai tôi sẽ chết
Jenny phương ngày mai tôi sẽ chết
 
Tâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngàyTâm sự thường ngày
Tâm sự thường ngày
 
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
[Sách] Con đường đi tìm hạnh phúc
 
Hạt giống tâm hồn22
Hạt giống tâm hồn22Hạt giống tâm hồn22
Hạt giống tâm hồn22
 

Similar to Thư gửi Mẹ

[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3Đặng Phương Nam
 
Tổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các năm
Tổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các nămTổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các năm
Tổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các nămNgoc Gia Han Nguyen
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachHoa Bien
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachHoa Bien
 
Một bức thư khá cảm động gửi mẹ yêu
Một bức thư khá cảm động gửi mẹ yêuMột bức thư khá cảm động gửi mẹ yêu
Một bức thư khá cảm động gửi mẹ yêunguyenoanhhaoanh625664
 
Noi san thang3.2016
Noi san thang3.2016    Noi san thang3.2016
Noi san thang3.2016 Banmaischool
 
Tự truyện diễn giả trần đăng khoa
Tự truyện diễn giả trần đăng khoaTự truyện diễn giả trần đăng khoa
Tự truyện diễn giả trần đăng khoaĐình Tuấn Phạm
 
Bong Hong Cai Ao.pdf
Bong Hong Cai Ao.pdfBong Hong Cai Ao.pdf
Bong Hong Cai Ao.pdfVngQuch1
 
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu   đinh tiến luyệnAnh chi yêu dấu   đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyệnstruyen68
 
Tu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christTu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christLong Do Hoang
 
Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Thi đàn Việt Nam
 
Biểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.net
Biểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.netBiểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.net
Biểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.netThùy Linh
 
Huong chay cua dong song zzz
Huong chay cua dong  song zzzHuong chay cua dong  song zzz
Huong chay cua dong song zzzhach nguyen phan
 
Nhìn xe tang qua phố
Nhìn xe tang qua phốNhìn xe tang qua phố
Nhìn xe tang qua phốNguyen Nhat
 
Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3
Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3
Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3hach nguyen phan
 
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnHạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnNgọc Khánh
 

Similar to Thư gửi Mẹ (20)

[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
[Sách] 1001 câu chuyện cảm động 3
 
Tổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các năm
Tổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các nămTổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các năm
Tổng hợp thư UPU Việt Nam và Quốc tế qua các năm
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
Giantruanchilathuthach
 
Giantruanchilathuthach
GiantruanchilathuthachGiantruanchilathuthach
Giantruanchilathuthach
 
Một bức thư khá cảm động gửi mẹ yêu
Một bức thư khá cảm động gửi mẹ yêuMột bức thư khá cảm động gửi mẹ yêu
Một bức thư khá cảm động gửi mẹ yêu
 
Noi san thang3.2016
Noi san thang3.2016    Noi san thang3.2016
Noi san thang3.2016
 
Tình yêu-người-lính
Tình yêu-người-línhTình yêu-người-lính
Tình yêu-người-lính
 
Tự truyện diễn giả trần đăng khoa
Tự truyện diễn giả trần đăng khoaTự truyện diễn giả trần đăng khoa
Tự truyện diễn giả trần đăng khoa
 
Bong Hong Cai Ao.pdf
Bong Hong Cai Ao.pdfBong Hong Cai Ao.pdf
Bong Hong Cai Ao.pdf
 
Xóm Bến
Xóm BếnXóm Bến
Xóm Bến
 
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu   đinh tiến luyệnAnh chi yêu dấu   đinh tiến luyện
Anh chi yêu dấu đinh tiến luyện
 
Tu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christTu ma thuat den dang christ
Tu ma thuat den dang christ
 
Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21Những lá thư tình thế kỷ 21
Những lá thư tình thế kỷ 21
 
Biểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.net
Biểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.netBiểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.net
Biểu cảm về một loài cây em yêu thích - vanmau.net
 
Tâm Sự Với Me Cha
Tâm Sự Với Me ChaTâm Sự Với Me Cha
Tâm Sự Với Me Cha
 
Huong chay cua dong song zzz
Huong chay cua dong  song zzzHuong chay cua dong  song zzz
Huong chay cua dong song zzz
 
Nhìn xe tang qua phố
Nhìn xe tang qua phốNhìn xe tang qua phố
Nhìn xe tang qua phố
 
Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3
Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3
Nguoi dan ba buon in ca1 4chuan nhat 3
 
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnHạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
 
Hạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồnHạt giống tâm hồn
Hạt giống tâm hồn
 

Thư gửi Mẹ

  • 1. Thư gửi Mẹ! -Trương Thị Nguyệt Mẹ kính yêu của con! Nếu giờ này mẹ biết con gái mẹ còn thức, chắc mẹ lo cho con lắm và con biết mẹ sẽ mắng: “Mấy giờ rồi không đi ngủ, con phải biết quý trọng sức khỏe của mình chứ” mẹ nhỉ? Ngay lúc này đây sao con thấy nhớ những câu mắng của mẹ, có khi nào mẹ mắng mà con không hờn dỗi đâu, tính ngang bướng của những đưa trẻ như con chắc làm những ông bố bà mẹ phiền lòng lắm, còn bây giờ hạnh phúc đang tràn về trong con khi nhớ về mẹ, nhớ vòng tay mẹ hằng đêm, nhớ những lời mẹ dạy. Lúc đó con chưa biết rằng mẹ đang bảo vệ con, che trở con và dạy dỗ con trưởng thành. Con gái mẹ lúc nào cũng vô tư, lúc nào cũng nói “mẹ yên tâm, đừng quá lo lắng khi con xa nhà”, nó cứ xa mẹ là sẽ khóc nhưng nó chưa bao giờ viết thư cho mẹ như thế này, mẹ nhỉ? Mong mẹ đừng lo! Hôm nay, con gái muốn tâm sự qua lá thư đầu tiên con viết gửi mẹ về tình yêu đặc biệt của con, về nơi mà lần đầu tiên con đặt chân đến và gặp được tình yêu đặc biệt đó, mẹ nhé!
  • 2. Vài ngày trước, con có cơ hội được tham gia đoàn hành trình về nguồn, về thăm các địa chỉ đỏ của miền Trung yêu dấu để dâng hoa, thắp hương tưởng nhớ, tri ân các anh hùng liệt sỹ đã hy sinh anh dũng trong cuộc kháng chiến bảo vệ, thống nhất đất nước. Con thán phục vô cùng mẹ ạ! Các anh chị ấy bằng tuổi con bây giờ, thậm chí ít hơn con một vài tuổi nhưng các anh, các chị đã xa mẹ, xa gia đình, xa quê hương, “xếp bút nghiên” lên đường chiến đấu tại một trong những chiến trường ác liệt nhất những năm chống Mỹ cứu nước. Con nghĩ các anh, các chị cũng sợ lắm, nhưng nỗi sợ đó không thắng
  • 3. được lòng căm thù quân giặc và lòng quyết tâm đòi lại độc lập tự do và thống nhất đất nước phải không mẹ? Ngày đầu tiên, anh em trong đoàn được đến với Thành cổ Quảng Trị, nơi diễn ra cuộc chiến được xem là ác liệt bậc nhất trong chiến tranh Việt Nam.81 ngày đêm đã cướp đi mạng sống của hàng vạn người dân trên mảnh đất linh thiêng, kiên cường này. Con cũng chỉ biết đến nơi đây qua những trang sử cô giáo dạy, qua những thước phim tư liệu mà con với mẹ đã xem… nhưng con không diễn tả được cảm giác của con khi đặt chân đến mảnh đất này mẹ ạ! Trên con đường rẽ vào Thành cổ vẫn còn lại một góc của ngôi trường Bồ Đề bom đánh ngày ấy khi cô trò còn đang trong giờ học, đó là di tích lịch sử đầu tiên con nhìn thấy, xe đã đi qua nhưng con vẫn cố quay đầu nhìn ngắm lại hay đúng hơn là con đang cố tìm hình ảnh các em nhỏ vô tội đang nô đùa trên sân trường hay đang ê a đọc những bài thơ về quê hương đất nước mình… thì lũ giặc ác kia đã cướp đi tất cả ước mơ của các em rồi mẹ ạ. Xe đã dừng lại, con cũng tạm giữ lại những cảm xúc ấy để vào Thành cổ, nơi mà con tò mò và háo hức. Cỏ xanh non, trời cũng xanh và cao, gió mát lành là những gì con thấy và cảm nhận được khi bước vào đây. Và mẹ ạ, với tính vô tư, hồn nhiên của con gái mẹ thì chắc chắn con sẽ nhắm mắt lại vài giây để nghe tiếng gió, để cảm nhận hương thơm của cỏ non và một làn gió trong lành đã nhẹ nhàng chạm vào má và vuốt làn tóc con đấy… Đây rồi, con giật mình mở mắt và con đã nhìn thấy “Cây thiên mệnh” rồi mẹ ạ. Con chưa kể với mẹ nhỉ, cả đoàn con trên đường đi đã cùng học hát bài “Cây Thiên mệnh trong Thành cổ Quảng Trị” mẹ nhé – đó là bài hát rất hay của chú Viện trưởng. Bài này khó hát lắm mẹ ạ! Nhưng con không mất nhiều thời gian để học thuộc cả lời
  • 4. và nhạc, con đã cùng các anh chị trong đoàn hát trước Đài tưởng niệm với tấm lòng thành kính, và con sẽ hát cho mẹ nghe khi nào về thăm nhà mẹ nhé! Lời bài hát cho con như được sống lại những ngày lịch sử hào hùng, những ngày bom đạn đó để chứng kiến toàn cảnh đau thương trên mảnh đất thiêng liêng, anh dũng này. Thương lắm mẹ ơi, các anh ra đi khi hầu hết ở tuổi đời chỉ 18 đôi mươi, máu xương anh đã thấm vào từng tấc đất, cành cây, ngọn cỏ. Đặt chân lên đài tưởng niệm chính là “nấm mồ chung” của các chiến sỹ mà chân con run run, con sợ những bước chân sẽ làm đau, đánh thức giấc ngủ yên bình các anh. “Cây thiên mệnh” là hình ảnh khiến con tò mò suốt cả chặng đường đến đây, tại sao lại là cây thiên mệnh mẹ nhỉ? Đến đây thì con đã tìm thấy câu trả lời của riêng con. Cây Thiên mệnh giống như một nén hương thắp chung cho tất cả những chiến sỹ đã hy sinh để bảo vệ Thành cổ, trên nén hương ấy có 3 bát cơm để các anh luôn được sống với tình cha, lòng mẹ. Cây Thiên mệnh chính là nơi hòa hợp giữa Đất - Trời, Âm – Dương … Là nhịp cầu nối gần nhất giữa nhân dân với các Anh. Con thấy như nghẹt thở khi nghe những bức thư các anh, các chị viết mà chưa kịp gửi về. Nơi đâu cũng để lại nỗi xót xa mẹ ạ, Cha, mẹ, vợ con và cả Đất nước thương nhớ các Anh! “Mẹ ơi”, đó là tiếng gọi, tiếng kêu mỗi khi con đau, khi con cần có sự trở che của mẹ. Các anh, các chị ngày ấy kêu nhưng mẹ không nghe thấy, muốn vòng tay mẹ ôm con vỗ về mà không được, thèm được gọi “mẹ ơi” nhưng chỉ có thể qua những lá thư nếu may mắn đến được tay mẹ. “Toàn thể gia đình kính thương! Con viết mấy dòng cuối cùng
  • 5. phòng khi đi nghiên cứu bí mật trong lòng đất…Xin mẹ đừng buồn để sống đến ngày tin mừng chiến thắng. Con đi, mẹ ở lại trăm tuổi bạc đầu, coi như lúc nào con cũng ở bên mẹ. Mẹ đừng buồn, coi như con đã sống trọn đời cho Tổ quốc mai sau”. Và lời dặn với vợ mới cưới 6 ngày rằng “Ngày thống nhất, em hãy vào Nam tìm anh… Nếu tính xuôi theo dòng nước thì mộ anh ở cuối làng” Đây là dòng những dòng thư của liệt sĩ Lê Văn Huỳnh – anh sinh viên Đại học Bách Khoa Hà Nội như có điềm báo trước đã viết vội 1 lá thư với nhiều tâm tư cho mẹ già, cho vợ mới cưới, cho toàn thể gia đình nhưng khi đất nước thống nhất rồi, Bắc Nam xum họp rồi, nhiều đồng đội trở về rồi nhưng anh còn nằm lại nơi đây thì gia đình anh mới được đọc. Các anh hy sinh để lại biết bao tâm tư, tình cảm, hoài bão trong những lá thư này. Có lẽ đó mới chỉ là 1 trong hàng vạn lá thư đã viết trước trận đánh cuối cùng mà chưa kịp gửi. Lá thư của anh Lê Văn Huỳnh được tìm thấy cùng phần mộ không chỉ là lá thư gửi về cho gia đình nữa mà còn là lá thư gửi tới những người đang sống hôm nay và thế hệ mai sau về ý chí của người lính cách mạng mẹ ạ. Mẹ còn nhớ không? Hôm mà con gọi điện về và nhắc đi nhắc lại câu “Mẹ ơi, mẹ ơi”. Mẹ nghĩ điện thoại hình như có vấn đề nhưng không phải…Con tham gia đoàn hành trình chỉ vài ngày, nhưng mẹ đã gọi cho con không biết bao nhiêu lần để biết con đang ở đâu rồi, con có khỏe không, vào trong đó có chịu được cái nắng chang chang của Miền Trung hay không vì mẹ kể rằng gió Lào khó chịu lắm, con lại hay bị cảm nếu thay đổi thời tiết nữa… Vậy mà con lại cho rằng mẹ nhiều chuyện quá. Sau đó 2 ngày con được đặt chân đến Ngã 3 Đồng Lộc – ngã 3 huyền thoại anh hùng, nơi gắn liền với câu chuyện hào hùng về sự hy sinh của 10 cô gái thanh niên xung phong được giao nhiệm vụ san lấp hố bom và sửa đường thông xe sau đợt thả bom của máy bay địch, ngay sau khi đọc lá thư của chị
  • 6. Tần gửi mẹ “Mẹ ơi, thời gian này địch đánh phá ác liệt nhưng chúng con vẫn tập được nhiều bài hát mới…Mẹ! mới về thăm mẹ đó mà sao con thấy nhớ mẹ quá! Con mong mẹ giữ sức khỏe và đừng lo cho con nhiều”, con thấy sống mũi cay cay, con thương các anh, các chị, con muốn giúp các anh, các chị gọi thật to 2 tiếng “mẹ ơi” … con muốn bật khóc vì hạnh phúc khi biết có mẹ đang ở bên. Thế còn những người mẹ? Con nghĩ và thấy nhói lòng, đất nước Việt Nam có biết bao người mẹ ngày qua ngày mong mỏi, đón đợi các con trở về. Con chợt nhớ đến bài hát Đất nước mà ở nhà Bố vẫn thường nghe có câu “Ba lần tiễn con đi, ba lần khóc thầm lặng lẽ…” có người mẹ nào lại chẳng bùi ngùi khi tiễn con mình ra trận, lại sung sướng vì điều đó? Nhưng rồi, lại không có một người mẹ Việt Nam nào ngăn bước con mình ra chiến trường khi người con khoác ba lô lên đường. Càng tự hào về người lính can đảm thì càng xót xa khi nghĩ về những Người mẹ anh hùng trung hậu, bất khuất, đảm đang. Mẹ ơi, con lớn lên khi đất nước không còn chiến tranh, con chỉ được nghe qua những câu chuyện kể và hôm nay con mới thật sự thấy tự hào, yêu quê hương, đất nước mình hơn mẹ ạ! Bom đạn có thể giết chết con người nhưng không thể tiêu diệt ý trí của những anh hùng. Con yêu những mảnh đất tuy nghèo nhưng kiên cường, con yêu những người lính anh dũng, gan dạ, con yêu những Người mẹ đã trở thành biểu tượng của Đất nước – Nhân dân, con yêu những người vợ thủy chung, con kính trọng những hy sinh cho độc lập dân tộc hôm nay, con yêu nhưng ngọn cỏ, lùm cây đang che mát cho các anh, các chị đang nằm đó... Mẹ cũng đừng lo lắng cho công việc của con Mẹ nhé! Mẹ nói con có một môi trường làm việc tốt là
  • 7. điều mẹ mong mỏi nhất.Vậy thì mẹ đã có thể yên tâm, công việc của con rất tốt, con có những người đồng nghiệp luôn bên cạnh giúp đỡ con. Về nhà rồi nhưng hình ảnh 1 góc trường học còn lại ở Thị xã Quảng Trị khiến con luôn nghĩ đến những em nhỏ đang điều trị tại Viện, đang dở dang với giấc mơ trường học của trẻ thơ. Con cần cố gắng đóng góp nhiều hơn nữa mẹ à, vì những người bệnh cần có anh em chúng con, ý nghĩ đó đó khiến con gái mẹ hạnh phúc và càng quyết tâm hơn. Con mong mẹ sẽ ủng hộ và động viên con trên con đường con đã chọn. Chuyện còn nhiều mẹ ạ, chuyện có ở khắp nơi trên chặng đường 500km, con tiếc là những cuộc điện thoại của con không thể kể hết và kịp thời cho mẹ những cảm xúc của con lúc đó. Các đồng nghiệp của con cũng đã ghi lại rất nhiều khoảnh khắc đẹp, ý nghĩa qua những tấm hình, con đã lưu cẩn thận trong máy tính để có dịp cả nhà cùng xem mẹ nhé! Con còn muốn viết nhiều lắm, nhưng thôi mẹ ạ, con sẽ kể nhiểu hơn về tình yêu đặc biệt này khi về thăm nhà. Con mong mẹ luôn mạnh khỏe để ở bên con, dõi theo con gái mẹ, mẹ nhé! Con yêu mẹ nhiều lắm! Con gái của Mẹ! Trương Thị Nguyệt - Khoa vận động và tổ chức hiến máu