1. Kịch bản phim ngắn:
BẾN BỜ YÊU THƯƠNG
Biên kịch:
Vanh Juni
&
Na Na
2. Nhân vật:
- HOÀNG ANH: 26 tuổi, kĩ sư IT, đẹp trai, lạnh lùng nhưng
luôn tràn đầy xúc cảm.
- KHÁNH VY: 24 tuổi, bạn gái HOÀNG ANH, nhân viên văn phòng.
- QUANG HUY: Bạn thân, giảng viên, vui tính, hiền lành.
- Bố mẹ
- Người phục vụ bàn
Tóm tắt phim:
HOÀNG ANH, một kĩ sư công nghệ thông tin trẻ tuổi, luôn bận rộn
với hàng loạt máy móc, thiết bị, laptop, các phần mềm ứng
dụng,.. luôn khao khát có được những khoảng thời gian nghỉ ngơi
cho riêng mình. Vào một ngày thứ 7, vì xong việc sớm, anh quyết
tâm dành cho mình một buổi dạo chơi trong khu căn hộ của mình.
QUANG HUY, một người bạn thân của HOÀNG ANH từ tấm bé. Là giảng
viên Đại học, thích vừa ngồi uống café, vừa ngắm nhìn thành phố/
chơi game/ làm việc/..
HOÀNG ANH và QUANG HUY tình cờ gặp lại nhau trong quán café vào
chiều muộn gần chung cư của HOÀNG ANH. Đôi bạn cùng trò chuyện,
chia sẻ nhiều điều trong cuộc sống.
HOÀNG ANH nhớ lại những kí ức ngày xưa, về gia đình, những lúc
đi chơi cùng bố, những lúc ương bướng, cãi mẹ, những sự hiếu
động thời trẻ con, những đứa trẻ hàng xóm như QUANG HUY mà đã
biết bao lần bị anh đánh cho sứt đầu mẻ trán,.. Rồi một đêm, bố
quá chén với bạn, về nhà mắng mỏ anh, thậm chí còn đánh đuổi ra
khỏi nhà vì lí do nghĩ anh học đòi. HOÀNG ANH mặc cho sự ngăn
cản, những tiếng khóc cầu xin của mẹ, quyết định đi bụi khi mới
16 tuổi. Lên thành phố, mới đầu còn xa lạ, không biết nương tựa
vào ai, nhưng khi nhìn thấy những chiếc máy tính ở cửa hàng sửa
chữa đồ điện tử, anh thấy chúng có một sức hút kì lạ. Mới đầu,
anh thử vào những cửa hàng đó ngắm người ta sửa máy tính, làm
phần mềm thoăn thoắt, gõ máy tính,.. Rồi dần dần anh xin vào học
việc , sau đó vài năm, khi tay nghề đã thực sự vững vàng, anh
đi làm ở những công ty ngoài, có cuộc sống ổn định, thu nhập ổn
định, có người yêu.
Anh và KHÁNH VY đã quyết tâm tìm về gia đình, mái ấm năm xưa, để
gặp lại & xin lỗi bố mẹ vì thời gian qua đã không về nhà, khiến
bố mẹ đau buồn, tủi thân. Cuối cùng, anh tự nhủ với bản thân
rằng mình phải luôn làm cho những người bên mình được vui vẻ,
hạnh phúc, gây dựng gia đình, vun đắp cho tổ ấm của mình sau này
thật tốt.
3. Ý nghĩa của phim:
- Tuổi trẻ thường bốc đồng, nông nổi. Nhưng chính từ những
vấp ngã đó sẽ khiến con người ta trưởng thành và biết nghĩ
hơn.
- Gia đình là số 1.
1. NGOẠI – KHUÔN VIÊN TÒA CHUNG CƯ – 5H CHIỀU
HOÀNG ANH với chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần màu xám bợt,
luôn kè kè bên mình cái balo đang chầm chậm đi trên con đường
gần chung cư nơi anh ở. Đôi mắt anh sáng nhưng đượm vẻ buồn.
Anh vừa đi vừa liếc nhìn những cửa hàng, kiot bên đường.
Trong lúc đó, lời của HOÀNG ANH tự giới thiệu :
HOÀNG ANH
Tôi là HOÀNG ANH, 26 tuổi, với công việc là 1 kĩ sư
IT như tôi, để tìm kiếm một khoảng thời gian rảnh
rỗi cho riêng mình là rất khó. Nhân cơ hội hôm nay
về sớm, tôi muốn đi dạo cho tâm hồn được nhẹ nhàng,
thanh thản. Ôi ! Lâu lắm rồi tôi không để ý đến
những gì xảy ra quanh tôi.. Những bãi cỏ xanh tươi
của 4,5 năm về trước nay đã mọc lên biết bao quán
ăn, nhà hàng, khu vui chơi, siêu thị,..phục vụ nhu
cầu của những người dân trong khu đô thị này. Giờ
tôi nên đi đâu nhỉ? Hay là lại đi café ? Hừm , có
vẻ như đây là ý kiến không tồi.
2. NỘI – QUÁN CAFÉ – 5H15 CHIỀU
Anh vào 1 quán café , tìm chỗ gần cửa sổ , ngồi xuống và nhìn
ra ngoài qua khung cửa kính. Đang theo dòng suy nghĩ quẩn quanh
xem nên gọi café đen hay nâu sữa thì bất chợt anh bị giật mình
bởi tiếng quyển menu bị ai đó ném ra bàn mình. “Nhân viên mà
phục vụ kiểu thế à?” – anh nghĩ bụng. Ngước nhìn lên, anh thấy
có một gương mặt quen lắm mà anh không nhận ra là ai.
QUANG HUY
Tao, Huy đây. Mày không nhớ ra tao à ?
4. HOÀNG ANH mặt ngây ra , có vẻ như anh không nhớ ra điều gì.
QUANG HUY
Mày thật là.. (ôm đầu thất vọng) Bạn bè thế à ? Tao là
Huy, con nhà ông Đăng mà ngày xưa hay chơi với mày đây.
Mày vẫn thế, tao nhìn cái là nhận ra ngay. Vẫn cái dáng
khom khom người, cái nốt ruồi ngay sát tai, vết sẹo do
bỏng trên cánh tay vẫn còn hằn rõ.
HOÀNG ANH
À tao nhớ ra rồi. Tao xin lỗi. Tại tao dạo này làm việc
áp lực quá nên đầu óc hơi lú tí ấy mà. Mà ngồi xuống
cùng tao luôn đi cái thằng hâm này , đứng đấy mãi làm gì
?
QUANG HUY
Ừ tao cũng đang rảnh. Lâu lắm mới gặp nhau, ngồi nói
chuyện chút nhỉ ?
Phục vụ bàn (từ từ đi tới)
Hai anh dùng gì ạ ?
QUANG HUY
Bạn cho mình một đen đá và một café sữa đá nhé !
Phục vụ bàn
Vậy hai bạn chờ mình một lát nhé !
HOÀNG ANH
Dạo này mày làm gì rồi?
QUANG HUY
Tao á ? Tao đang làm giảng viên bên trường Ngân hàng mày
ạ .Còn mày ?
HOÀNG ANH
Tao lại làm mảng IT cơ. Công việc cũng khá bận. mày
thấy rồi đấy, lúc nào tao cũng phải vác cái balo nặng
trịch này theo.
5. QUANG HUY
Thế mày bao năm nay đã về nhà lần nào chưa?
3. NỘI – QUÁN CAFÉ – 5H45 CHIỀU – NHỚ VỀ KÍ ỨC
HOÀNG ANH chạnh lòng, không trả lời. Đã gần 10 năm rời xa gia
đình, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này. Anh nhớ những
lần được bố mẹ đưa đi chơi dịp cuối tuần, những bữa cơm gia
đình thật đầm ấm, nhớ cả những lúc anh đánh QUANG HUY đến sứt
đầu mẻ trán vì Huy giành gói bim bim của mình,.. Nhưng rồi
một đêm..
BỐ (say rượu)
Xin tiền để mua xe đạp mới à? Mày láo thật! Xe cũ
còn dùng tốt thế kia còn chê này chê nọ! Mày cút
ngay ra khỏi nhà cho tao!
HOÀNG ANH
Bố đuổi con? (rưng rức) Bố đuổi con thì con đi! Con
chào bố mẹ !
MẸ
Kìa anh! Sao anh lại làm thế với con! HOÀNG ANHHH
!!!! (vật vã khóc)
6. 4. NGOẠI – BỄN XE KHÁCH – 6H SÁNG
Khung cảnh thật xô bồ , đông đúc, tiếng người nói , tiếng
xe cộ ầm ĩ . HOÀNG ANH xuống xe, đưa mắt nhìn quanh với vẻ
lạ lẫm.
Trong lúc đó , lời của HOÀNG ANH nói:
Cuộc sống mới của tôi đây sao? Nó hơi sầm
uất so với những gì tôi tưởng. Có lẽ tôi
nên bắt đầu lại từ đầu. Phải rồi! Tôi sẽ
đi kiếm việc làm!
5. NGOẠI – ĐƯỜNG PHỐ - 8H SÁNG
Anh đi qua những con phố, các cửa hàng mọc lên san sát rất
thu hút với anh. Trông kìa, nhìn anh háo hức như một đứa
trẻ được nhận kẹo. Rồi anh chợt dừng lại, nhìn vào một cửa
hàng sửa chữa linh kiện, đồ điện tử với vẻ mặt trầm trồ,
ngạc nhiên xen lẫn tò mò. Anh chăm chú ngắm người thợ sửa
máy tính từ xa rồi dò dẫm bước vào…
6. NỘI – CỬA HÀNG SỬA MÁY TÍNH
Qua một khoảng thời gian dài, từ khi HOÀNG ANH bước vào cửa
hàng, anh đã học được rất nhiều điều và có thể sửa máy tính
một cách thành thạo, được nhận lương đầy đủ từ chủ cửa
hàng, được ở đấy miễn phí,có tiền để đi học thêm ở ngoài..
Cuộc sống của HOÀNG ANH giờ đã tốt lên rất nhiều, anh đi
làm công ty ngoài, có một căn hộ nhỏ bé của mình , có một
cô người yêu bên cạnh..
7. 7. NỘI – QUÁN CAFÉ – 6H TỐI
HOÀNG ANH ngẩng mặt lên, trông vẻ rất buồn, HUY vẫn ngồi
đó, xoay cốc café và theo dõi 1 bộ phim trong máy tính.
HOÀNG ANH
Huy này !
QUANG HUY (giật mình)
Hả ?
HOÀNG ANH
Tao nghĩ tao nên quay về. Tao có nên rủ bạn gái
tao về cùng không ?
QUANG HUY
Tao nghĩ thế cũng hay đấy! Vậy bao giờ mày đi?
HOÀNG ANH
Tao muốn đi ngay trong tối nay!
HOÀNG ANH mở màn hình điện thoại. Hình nền là ảnh của Vy.
Anh gọi cho cô ấy.
HOÀNG ANH
Alo em à. Em có rảnh bây giờ không? Anh muốn em
đi cùng anh về thăm bố mẹ !
KHÁNH VY (đầu dây bên kia)
Vâng anh. Em cũng không bận lắm. Anh chờ em thu
xếp đồ rồi mình cùng đi nhé. Anh đang ở chỗ
nào?
HOÀNG ANH
Anh đang ở quán café X, gần tòa nhà anh đang ở
ấy.
KHÁNH VY
Anh chờ em chút. Em qua luôn đây!
8. 8. NỘI – QUÁN CAFÉ – 6H30 TỐI
KHÁNH VY chạy tới . HOÀNG ANH giới thiệu KHÁNH VY là bạn
gái mình và cũng đồng thời nói QUANG HUY là bạn chơi thân
từ bé của anh với Vy. Vy và Huy cùng bắt tay nhau . 3 người
nói chuyện một lúc rồi Hoàng Anh và Vy tạm biệt Huy ra về.
2 người họ cùng nhau ra bến xe, bắt một chuyến về quê hương
anh. Trên đường đi, HOÀNG ANH kể cho Vy nghe rất nhiều
điều..
9. NỘI – NHÀ CỦA HOÀNG ANH – 9H TỐI
HOÀNG ANH đứng trước cửa nhà. Cửa không khóa. Anh nghĩ chắc
bố mẹ chưa ngủ. Đẩy cửa cho Vy bước vào trước, anh tiến đến
phòng khách và gọi mẹ .
Khi mẹ bước ra (trông bà có vẻ mệt mỏi và tiều tụy)
HOÀNG ANH (đôi mắt nhòe nước)
Mẹ ! Con Hoàng Anh đây ! Mẹ ơi.. Con xin lỗi bố
mẹ nhiều lắm !
9. MẸ (mắt dần đỏ hoe)
Hoàng Anh đấy à ? Con giờ người lớn quá ! Thời gian
qua bố mẹ cũng bận công việc nhiều. Lúc con mới đi,
bố mẹ cứ nghí con sẽ quay về nên không đi tìm.. Bố
mẹ cứ nuôi hi vọng ấy, nhưng chờ đợi mãi cũng chẳng
thấy đâu. Giờ con về rồi , gia đình mình đoàn tụ
rồi, sẽ không bao giờ chia xa nữa đâu.
HOÀNG ANH
Vâng mẹ. Thế bố đâu hả mẹ ?
MẸ
Bố đi làm về mệt nên nằm nghỉ rồi con.
HOÀNG ANH
À mẹ ơi, con xin giới thiệu với mẹ, đây là KHÁNH VY
– bạn gái con (cầm tay Vy). Vy kém con 2 tuổi, đang
làm nhân viên văn phòng mẹ ạ.
KHÁNH VY
Cháu chào bác ạ ! Cháu cũng hay được nghe anh Hoàng
Anh kể về gia đình mình. Nay mới được gặp bác…
Trong khi Vy và mẹ Hoàng Anh ngồi nói chuyện với nhau, lời
của Hoàng Anh vang lên (kèm nhạc nền vui tươi, thể hiện sự
khởi đầu mới)
Tôi là Hoàng Anh. Hoàng Anh của tuổi 26 chứ không còn là
cậu bé 16 ngô nghê , xốc nổi, bồng bột. Cuộc đời tôi còn
dài, qua đây, tôi muốn nói rằng sau này tôi sẽ trở thành
người thành đạt, một người cha tốt, xây dựng được một tổ
ấm vững bền, con cái chăm ngoan cùng người vợ thảo hiền.
Và các bạn ạ, gia đình không phải là một điều quan trọng,
mà nó là tất cả mọi thứ.
Hết