1. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 1
Vốn
Vốn ta nào có đâu nhiều
Đàn cùng sáo nhị sớm chiều mình chơi
Vốn tiền đâu có mà vơi
Vốn là câu chữ làm vui với đời
Nghèo nhưng vốn đã sinh lời
Dù nhiều hay ít thì người đã nghe
Vốn tiền đâu có mà khoe
Chỉ khoe cung bậc để nghe là giầu
2. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 2
Lọc sang
Đá nung rồi cũng thành vôi
Hồ ao gạn đục tôi vôi mịn màng
Chắt trong màu nước lọc vàng
Đá xanh đổi sắc mỡ màng màu vôi
Đừng làm trống chải hồn tôi
Sục sôi ngòi bút để lời vút bay
Ngàn câu thơ cũ vẫn say lòng người.
Lọc lâu câu chữ tặng người
Biết đâu sau lại để đời đắm say.
3. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 3
Chiếc ô
Trời mưa ướt áo bạn ơi
Lạnh người thì ít lạnh tôi thì nhiều
Ô con đâu đủ che đều
Nhường em anh để phần nhiều ô che.
Ngập ngừng em vẫn còn e
Bỗng dung mưa lớn kề che mái đầu
Ô ơi mày nối nhịp cầu
Nước ơi đón thủa ban đầu tình yêu
Cái duyên, duyên phận đã chiều
Nhiều cơn mưa đổ càng nhiều nhớ nhung
Thế rồi tình mãi thủy chung
Ngọn nguồn ô đã che chung mái đầu.
4. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 4
Nón nghiêng
Nắng mưa, mưa nón dãi dầu
Mặt trời dần xuống mái đầu em nghiêng
Cứ nghiêng để nón làm duyên
Dòng sông ôm cả bóng em dịu dàng
Nón nghiêng, nghiêng cả đường làng
Vì nàng nghiêng nón hồn chàng cũng nghiêng
Nón che má núm đồng tiền
Nguyện làm nón trắng dịu hiền bên em.
5. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 5
Duyên
Tôi về vui với người không
Để ươm câu chữ gieo trồng cùng em
Dù lạ mà như đã quen
Tưởng chừng như thấy bao phen gặp rồi
Cái duyên như bởi ông trời
Hững hờ rồi lại chẳng rời xa nhau
Thủy chung mờ xóa nỗi đau
Song song bù đắp trước sau mặn nồng.
Tặng nhau hình dáng tương đồng
Tình ta thắm thiết như rồng gặp mây
Cứ đong tình mãi cho đầy
Đừng vơi tình nhé tình này ở ta.
6. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 6
Mưa em
Mưa trời anh vẫn thường quen
Mà sao quên được mưa em ngày nào
Tóc dài soi bóng cầu ao
Còn vương hương sả má đào thắm xinh.
Tuổi em mười tám lung linh
Anh làm như vẻ vô tình đến chơi
Thế rồi người ấy mưa rơi
Bằng đôi tay nhỏ thay lời tình yêu.
Cứ mưa em té mưa nhiều
Tình đơn sơ thế nào nghèo ước mơ
Chiếc cầu ao nhỏ thành thơ
Có bàn tay nhỏ té mưa đưa tình.
7. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 7
Cho em
Lượn vòng như chiếc tàu bay
Mày bay gì mãi đậu ngay hỡi chuồn
Đúng rồi mình chẳng còn nhầm
Đậu lên bờ giậu cúc tần nhà em
Nhẹ chân nín thở thật êm
Mắt trong tầm ngắm là tên chuồn chuồn
Bỗng đâu ai động bất thần
Xì xì em đuổi để chuồn vút cao.
8. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 8
Nhìn người chọc tức làm sao
Để con chuồn ớt bay vào không gian
Tức được một lúc lại tan
Lại con chuồn đó đậu ngang giữa đầu.
Đứng im! Đừng động cái đầu
Để em còn bắt cái tàu bay con
Bắt được thì cũng phần em
Lớn rồi anh có còn them chuồn đâu.
Lượn bay rồi cũng cắn câu…
9. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 9
Xuân
Biết rằng xuân đến sao cứ mong
Biết rằng lận đận với long dong
Biết xuân mau đến già mau đến
Mà vẫn hân hoan tiếng chúc mừng
Xuân tóc hoa râm đã trắng dần
Dâng đời giai điệu hiến mừng xuân
Thắng năm mãi đọng lời tâm huyết
Viết tiếp mùa xuân rực nắng hồng.
10. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 10
Xuân hát
Viết cho nay thỏa nỗi ước mong
Cho dù ngọt đắng tình vẫn trong
Vẫn mang hơi thở tình non nước
Tiếp bước tình thương mãi vững bền.
11. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 11
Nắng
Nắng nhòm qua cửa sổ
Nắng soi bóng mặt hồ
Giữa bầu trời thủ đô
Chan hòa trong sắc nắng
Từ miền quê xóm vắng
Đến rừng núi xa xôi
Nắng tràn đi khắp nơi
Nắng bừng lên phơi phới
Má hồng soi nắng mới
Nón trắng phơi trên đồng
Cánh đồng rộng mênh mông
Anh cùng em tắng nắng.
12. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 12
Nhà quê
Cũng từ rơm rạ mà ra
Mà nay luôn miệng cho là nhà quê
Cũng người mò ốc ven đê
Giờ quê lên tỉnh vội chê quê nhà
Xưa thì nhẹ tính thật thà
Mèo con thích chuyển cáo già thời nay
Phố phường ngàn vạn kẻ hay
Mình như hạt cát chở đầy niềm đau.
Quê nhà hay tỉnh trước sau
Vẫn mong vẹn mãi tình sâu ngàn đời
Cho dù người có xa vời
Là quê hay tỉnh một trời quê hương.
13. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 13
Mải mê quan họ
Mải mê quan họ ngày xuân
Bỏ quên bạn lỡ bỏ luôn cả mình
Bên kia kèn trống xập xình
Mà mình thì vẫn đi rình dịu êm
Đây rồi chính hiệu hội Lim
Đây rồi người hát như in giọng vàng
Chẳng cần đàn trống ầm vang
Hồn ta lạc giữa giọng nàng Bắc Ninh.
14. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 14
Hạt nảy mầm xuân
Hạt xưa gieo xuống nảy mầm
Tắm mưa gội nắng cây dần nhú lên
Gốc to cây khỏe vững bền
Đẹp như phượng múa rồng vờn áng mây.
Hỡi người sáng tạo vườn cây
Tình yêu đẹp mãi để nay dâng đời
Vẫn từ hạt giống tuyệt vời
Tình cây mãi gọi khung trời mùa xuân.
15. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 15
Còn tươi giữa buồn
Buồn gì sâu thẳm mắt em
Mà sao vẫn đẹp như tiên vậy nàng
Dáng buồn cặp mắt mơ màng
Hàng mi thấp xuống buộc ràng hồn ta.
Vẫn buồn, buồn lai thướt tha
Người xinh, xinh cả mặn mà buồn vui
Xin buồn gửi lại lòng tôi
Một đời say đắm còn tươi giữa buồn.
16. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 16
Dáng em
Cũng màu áo cũng bịt khan
Mà anh đã thuộc tháng năm thuở nào
Máy reo át cả lời chào
Tình anh như đã in vào dáng em.
Công trường sáng điện trong đêm
Sáng lên dáng vẻ hồn nhiên yêu đời.
Đã xanh màu áo một thời
Một thời thương nhớ một người nhớ nhung.
17. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 17
Tình yêu bốn mùa
Đông về lạnh quá
Xuân tới mưa bay
Từng hạt lay phay
Cỏ cây mượt lá
Cuối xuân sang hạ
Nở hoa nắng vàng
Nắng nóng ngập tràn
Dẫn sang thu mát
Này mùa bão táp
Đừng át mùa thu
Để đời vô tư
Thu đừng gieo bão
Bốn mùa thơm thảo
Dạt dào yêu thương
Tình mãi còn vương
Bốn mùa thương nhớ
Ước gì mình có
18. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 18
Bốn mùa yêu thương
Tình xưa – nay
Nhớ ngày thơ ấu cùng nhau
Đồng sâu tát vẹt tình sâu chia đều
Bớt phần mình: chia em nhiều
Mắt thì dính đất nói điều rất duyên
Thế rồi đôi bạn lớn lên
Đường trơn tới lớp dịu hiền mếm nhau
Ngạt ngào đầu ngõ hương cau
Bỗng dung xao động chào nhau ngập ngừng.
Tuổi xuân năm tháng đã từng
Mà sao duyên phận mãi cùng tình sâu
Bây giờ trẻ có lầu cao
Cớ sao duyên lại thích chào chia tay.
19. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 19
Tìm số nhà
Ngày ấy gặp em thuở ban đầu
Ngập ngừng anh hỏi em vài câu
Này em! Quê ở đâu thế?
Em nói gần đê biển bãi bồi.
Ngày ấy em nói thị trấn rồi
Số nhà em bảo đến là vui
Cứ nơi đống bổi nào to nhất
Là đích nhà em thật đó thôi.
Cứ tìm đống bổi mãi mà vui
Tình ta từ quê cói bén mùi
Đến nay thay đổi từng con phố
Được số nhà – nay được cả người.
20. Nhà thơ - Nhạc sĩ Hà Ân
Thơ - 20
Suối
Suối trong đổ hết về sông
Dòng trong đổ lẫn biển đông nhấn chìm
Ngọt lành đâu dễ kiếm tìm
Chìm trong vắt kiệt nổi chìm nào hay
Biển mặn biển nhắn cùng mây
Mong mây mưa đổ tháng ngày ngọt trong
Biển dù sóng cả mênh mông
Hãy nên giữ dòng trong ngọn nguồn.