Lần đầu tiên trẻ được cho tiền tiêu vặt. Đó chắc chắn là 1 cảm giác rất lạ khi lần đầu tiên trẻ có tài sản thực sự, 1 tài sản đa năng. Có nó sẽ có được rất nhiều thứ. Nhưng nếu không biết chân trọng thì nó sẽ bị tiêu đi 1 cách đáng tiếc mà không mang lại nhiều giá trị tương xứng với nó. Dù về mặt giá nó rất nhỏ. Hãy dạy cho trẻ về đồng tiền trước khi cho trẻ tiền tiêu vặt nhé.
1. Lần đầu tiên trẻ được cho tiền tiêu vặt. Đó chắc chắn là 1 cảm giác rất lạ khi lần đầu
tiên trẻ có tài sản thực sự, 1 tài sản đa năng. Có nó sẽ có được rất nhiều thứ. Nhưng
nếu không biết chân trọng thì nó sẽ bị tiêu đi 1 cách đáng tiếc mà không mang lại
nhiều giá trị tương xứng với nó. Dù về mặt giá nó rất nhỏ. Hãy dạy cho trẻ về đồng
tiền trước khi cho trẻ tiền tiêu vặt nhé.
Đây là bức thư của Mẹ Xí Muội chia sẻ trên vnExpess. Richkid.edu xin chia sẻ lại. Mong
rằng sẽ giúp ích phần nào cho cha mẹ có thể kể cho con cái mình 1 câu chuyện tương tự.
Bé con của mẹ,Đây là tuần đầu tiên của năm học mới (dù con đã đi học được vài tuần rồi)
con được mẹ cho tiền tiêu vặt. Khỏi phải nói là con vui sướng cỡ nào khi có quyền đối với
một tài sản thực sự. Với nó, con có thể ưỡn ngực tự hào bước vào căng tin để lựa chọn
những thứ hấp dẫn nhất trên đời.Mẹ biết con sẽ nôn nao khi tiếng trống giờ ra chơi vang
lên. Mẹ cũng có thể tưởng tượng được cảnh con ù té chạy về hướng căng tin như thế nào.
Mẹ thuở lên bảy cũng như con vậy, con ạ. Khi ấy, ông bà ngoại không cho mẹ tiền tiêu vặt
như mẹ cho con bây giờ, vì nghĩ rằng "trẻ con biết xài tiền sẽ hư". Chỉ cần có một chiếc
kẹo trong cặp đã là sang lắm rồi. Không có đồng nào nhưng cứ đến giờ ra chơi là mẹ lại
chen chân vào ngắm những món hàng thần tiên bày trên mấy cái mâm to, rồi mơ tới một
ngày được cầm tiền, đường hoàng bước đến nói với cô bán hàng: "Cô ơi, bán cho con cục
kẹo". Ngắm chán, trống đánh, mẹ lại ù chạy về lớp tiếp tục học, tâm trí vẫn lảng vảng ở
chỗ mấy cái mâm to to với xâu chùm ruột đỏ ối, quả cóc vàng tươi được tỉa xòe ra như
bông hoa...Cảm xúc dâng trào quá, mẹ nói lan man sang chuyện khác rồi. Quay trở về
chuyện tiêu vặt của con chứ nhỉ. Như quy ước của hai mẹ con mình, mỗi ngày con sẽ ghi
vào sổ chi tiêu (chứ không phải tiêu chi nhé) số tiền và món hàng đã mua để mẹ theo dõi.
Nếu con dùng tiền hợp lý, mẹ sẽ cân nhắc đến việc duy trì, nếu không con sẽ bị truất quyền
có tài sản riêng.Tối mẹ về, con chìa ra quyển sổ có mấy dòng chữ nắn nót: "Thứ hai: Không
mua". Ái chà, ngạc nhiên chưa? Mẹ chưa từng nghĩ con sẽ làm như vậy, bé con ạ. Thú thật
là mẹ đã cảm thấy bất ngờ và rất vui khi nghe con giải thích với mẹ rằng: "Sao con thấy
tiếc quá, mẹ ạ". Mẹ biết mẹ đã đi đúng hướng khi dạy con cách quản lý việc chi tiêu của
chính mình. Qua đó, con không chỉ học cách quản lý tài chính, học cách kiềm chế bản thân,
quý trọng công sức lao động của cha mẹ, mà quan trọng hơn là con đã hình dung được cách
lên ý tưởng cho những dự định tương lai của mình.Cảm ơn con gái vì đã cho mẹ một trải
nghiệm bất ngờ đầy thú vị. Mẹ hạnh phúc và tự hào vì con, con yêu của mẹ.
Bức thư ngoài nói lên tình cảm cha mẹ dành cho con cái là vô bờ bến, cho con biết trước
đây khi mẹ bé, ông bà cho mẹ tiền và mẹ đã tiêu nó như nào. Nó còn giúp ta dạy con cái
về giá trị đồng tiền, về cách mà hai mẹ con đã giao ước về cách tiêu tiền và quản lý việc
chi tiêu như nào, nó còn dạy con trở thành người tiêu dùng thông minh.
Học được cách quản lý tài chính cho mình, là kỹ năng quan trọng nhất cha mẹ cần dạy
con khi còn nhỏ.
2. Hãy chia sẻ bài viết này nếu bạn thấy bài viết có ích !!
Xem chi tiết tại: richkid.edu.vn